Ra đời từ thế kỷ 17 và trải qua nhiều thử thách trên hành trình chinh phục cộng đồng những người đam mê thể thao tại Thuỵ Sĩ, môn thể thao hornussen giờ đây đã trở thành niềm tự hào của người dân nơi đây.
Nằm cách xa dãy núi Alps, các vùng nông thôn Thụy sĩ được xem là trung tâm của núi rừng. Trung tâm của đất nước chủ yếu là đất nông nghiệp và được bao phủ bởi tuyết vào mùa đông. Nhưng khi thời tiết trở nên ấm hơn và tuyết bắt đầu tan, các cánh đồng cỏ và sườn đồi bắt đầu xanh tốt trở lại thì cũng là thời điểm mà người dân Thụy sĩ chơi môn thể thao được xem là niềm tự hào của họ: Hornussen. Đây là bộ môn kết hợp giữa bóng chày và golf với hai đội chơi, tối đa 18 người mỗi đội, thi đấu trên sân cỏ dài 300m và rộng từ 8 đến 14 m.
Nguồn gốc của môn thể thao này hiện vẫn chưa rõ ràng, nhiều người cho rằng nó bắt nguồn từ trong chiến tranh, khi người lính muốn ném đá vào doanh trại của kẻ địch. Trong khi một số khác lại cho rằng nó là tiền thân của môn golf ngày nay, hornussen được biết đến lần đầu tiền vào thế kỷ 17. Theo thời gian, nó đã thay đổi và trở thành môn thể thao phổ biến, thu hút ngày càng đông đảo người chơi phong trào. Bên cạnh đó, cơ sở vật chất cũng được xây dựng tốt hơn, và không ai có thể phủ nhận vị thế của hornussen tại Thuỵ Sĩ.
Linus Englin đã tham gia chơi hornussen từ 9 tuổi và có rất nhiều trải nghiệm về bộ môn này. “Để bắt đầu môn thể thao này, bạn phải cần có cây gậy để đánh bóng, chúng thường được làm từ sợi carbon và trên đầu gắn một miếng gỗ mịn gọi là “treff”, dùng để đánh vào hornuss. Và bạn cũng cần phải có “Bock”, là một thanh kim loại được gắn chặt vào nền đất để giữ các “hornuss.” Và hiển nhiên bạn cần có hornuss, nó nhỏ, làm bằng nhựa, và có trọng lượng khoảng 72 grams” - Linus Englin cho biết.
Muc tiêu của đội đánh bóng là cố gắng đánh vào hornuss để đưa nó đi càng xa càng tốt trong sân đấu. Nhiệm vụ đội phòng thủ là phát hiện các hornuss trên trời và dùng các tấm khiên để ngăn chúng rơi xuống sân. Những người chơi này đứng cách nhau 10m. Một điểm được tính cho mỗi 10m hornuss bay được sau 100m đầu tiên tính từ bock và một bàn thắng được tính khi hornuss chạm đất trong sân đấu. Bàn thắng thường quan trọng hơn điểm nhưng khi hai đội có cùng số bàn thắng trong trận đấu, thì lúc ấy đội giành được nhiều điểm hơn sẽ chiến thắng. Mỗi người chơi sẽ thực hiện hai cú đánh mỗi lượt và hai lượt cho mỗi đội trong một trận đấu. Để đánh được các hornuss, đòi hỏi sự kết hợp giữa sức mạnh và kỹ thuật. Bên cạnh đó, đội phòng thủ cũng phải có thị lực tuyệt vời để phát hiện hornuss bay trên không trung với tốc độ có thể chạm tới 300 km/h.
Marco Reus - nhà vô địch quốc gia nhiều năm liền chia sẻ: “Hornussen là bộ môn tuyệt vời, không chỉ là môn thể thao của toàn dân Thuỵ Sĩ mà hàm chứa truyền thống gia đình và nét đặc trưng văn hoá khu vực. Tôi không nghĩ rằng mình sẽ chơi hornussen hay chơi giỏi như vậy nếu cha tôi không chơi bộ môn này và truyền cảm hứng cho tôi. Ở một số khu vực của Thụy sĩ, sẽ là thật tự hào nếu bạn chơi giỏi môn thể thao này.”
Sau mỗi trận đấu, người chơi của cả hai đội thường ngồi lại với nhau để cùng thưởng thức các món ăn và đồ uống. Cộng đồng hornussen rất gần gũi và thường dành thời gian để trao đổi, giao lưu với nhau, đó là một phần quan trọng tạo nên nét đẹp văn hóa của môn thể thao này.
Bên cạnh cuộc sống và thời gian làm việc, hornussen như cách để người dân Thuỵ Sĩ thư giãn, nghỉ ngơi và dành thời gian cho các hoạt động ngoài trời để hoà mình cùng thiên nhiên. Rất nhiều người ở nhiều thế hệ như cha - con, nhiều ngành nghề khác nhau như nông dân, dược sĩ, thợ thủ công, dân văn phòng đến để chơi cùng nhau. Đó là trải nghiệm đặc biệt khó có thể tìm được ở những địa điểm giải trí khác.